Cuốn sách của tôi nhan đề „Sân vận động. Cuộc thi tài quỷ quyệt” (tiếng Ba lan „Stadion. Diabelskie igrzyska”) ra mắt bạn đọc vào tháng tư 2009 đã nhận được sự hưởng ứng tích cực của giới truyền thông và đông đảo các bạn đọc Ba lan. Nhiều người, nhất là người Ba lan khi đến dự buổi gặp gỡ với tôi đã bầy tỏ sự vui mừng của mình và họ đã không tiếc lời khen ngợi. Nhiều người trong số họ nói rằng trước đây họ không thể nghĩ được rằng một người châu Phi sống tại Ba lan lại có thể viết được truyện tiểu thuyết (đó có lẽ là một lời khen). Họ nói rằng tôi đã đi được một con đường dài, đã phá vỡ nhiều định kiến về người châu Phi, nhất là những người da đen sống tại Vacsava.

Tôi thật sự ấn tượng với sự hưởng ứng tích cực của bạn đọc, nhưng điều làm tôi vui hơn là việc trang điểm trước khi xuất hiện trước ống kính truyền hình. Việc trả lời phỏng vấn báo và đài cũng là một trải nghiệm thú vị, đây là những việc trước đây tôi chưa bao giờ làm cả. Tôi đã có một thời gian giải trí tuyệt vời.

Tiếc rằng, cuộc chơi chấm dứt tại đây. Nhiều người, nhất là người Ba lan cho rằng tôi đã là một ngôi sao đang nổi, một tiếng nói mới của các công dân châu Phi tại Ba lan. Nhưng những người anh em của Lục địa Đen thì lại nghĩ một cách trái ngược hoàn toàn. Họ coi tôi và đối xử với tôi như với Judas trong kinh thánh. Phần lớn những người châu Phi, sau khi cuốn sách của tôi được xuất bản cho rằng tôi là người phản bội, kẻ bán rẻ đồng bào. Tôi được họ đối xử như một căn bệnh truyền nhiễm ghê tởm. Hầu như chẳng ai muốn tiếp xúc với tôi cả.

Đó chưa phải đã hết. Nhiều người còn tìm cách chống lại tôi, lăng mạ tôi trước công chúng và phá hoại hình ảnh của tôi.

Câu hỏi được đặt ra là: TẠI SAO?

Tại sao người châu Phi lại ghét tôi đến thế.

Tại sao một cuốn sách bình thường lại làm dấy lên ở họ những cảm xúc tiêu cực mạnh như vậy?

Câu trả lời là: sự vô tri.

Tôi nghĩ rằng có đến 90% trong số họ không đọc cuốn sách đó. Tôi thậm chí có thể khẳng định rằng 80% không biết bìa cuốn sách trông như thế nào. Nhưng điều này cũng không làm họ bận tâm. Họ không có nhu cầu đọc cuốn sách đó hay tìm hiểu về nó trực tiếp từ tác giả. KHÔNG. Điều này không quan trọng một chút nào. KHÔNG. Chỉ mất thời gian mà thôi. Tất cả những gì mà họ cần là những lời đồn đại đầu tiên họ nghe thấy.

Họ hỏi rằng: cuốn sách này có nói đến việc kết hôn ảo, theo hợp đồng không? Có nói đến đồ giả của Nike và adidas không? Họ nghe thấy câu trả lời „có” và điều này hoàn toàn đủ. Đủ để họ đưa ra ý kiến về cuốn sách và treo tôi lên cây thánh giá.

Thật may rằng những người đã đọc sách thì có nhiều thông tin hơn.

Câu trả lời thứ hai cũng là: sự vô tri.

Những người anh em châu Phi của tôi, có trời mà biết tại sao, tin rằng việc buôn bán đồ giả tại Sân vận động là một điều CỰC KỲ bí mật, rằng ở Ba lan không ai biết điều này. Vậy nên việc tôi đề cập đến việc này trong cuốn sách là một sự phản bội, và vì thế mà tôi đáng được đem ra ném đá đến chết.

Đi kèm với sự vô tri là sự sợ hãi. Những người buôn bán trên Sân vận động rất hay sợ. Họ tin rằng cuốn sách của tôi đã làm lộ ra „điều bí mật” nên nó trở thành một mối đe dọa cho việc buôn bán tại Sân. Họ lo sợ rằng nó sẽ dẫn đến những va chạm với công an. Nhiều người nghĩ là công an sẽ đọc cuốn sách này và cuối cùng thì họ cũng biết được đến những công đoạn bí mật. Thật khó mà tưởng tượng ra được điều gì nực cười hơn.

Trong số ít ỏi những người châu Phi đã đọc cuốn sách, cũng có những người nêu lên nhiều ngờ vực hay những ý kiến phê bình mà tôi hoàn toàn đồng ý. Thật trớ trêu, những ý kiến này lại không liên quan đến nội dung của cuốn sách, mà về câu khẳng định được in trên bìa sau của nó. Câu này là: „Người Nigeria là những chuyên gia lừa đảo”. Những lời nói xúc phạm và sai trái này không liên quan gì đến tôi, đến tác giả của cuốn sách. Đó không phải là những lời nói của tôi, và tôi bác bỏ những câu nói bất công, gây hại và đáng trỉ trích này.

Khi đã nói đến đây, tôi vẫn muốn những người anh em châu Phi của tôi hiểu cốt lõi của cuốn sách: câu truyện của ba người bạn châu Phi. Tôi muốn có lúc họ sẽ hiểu rằng, đây không phải và không bao giờ có thể trở thành hình ảnh của tất cả những người da đen sống tại Ba lan.

Họ nên đọc cuốn sách trước đã.

Bài viết: Ify Nwamana, tác giả cuốn sách „Sân vận động. Cuộc thi tài quỷ quyệt”

Bản dịch từ tiếng Anh: Natalia Mętrak.